Kelley Johnson, chủ nhân của một khu nghỉ dưỡng thân thiện với môi trường ở Belize. Cô thường xuyên phải giải quyết những vấn đề liên quan đến động lực của đội ngũ. Bởi vì khu nghỉ dưỡng nằm tại một địa điểm xa xôi, và phải tuyền dụng hơn 25 nhân viên toàn thời gian, làm việc cùng nhau tại khu nghỉ dưỡng trong nhiều tuần.
Hoàn cảnh làm việc gắn bó thường dẫn đến xung đột nếu không được quản lý một cách đúng đắn. Khu nghỉ dưỡng gồm bốn người quản lý. Trong đó có Katja, một người Đức chịu trách nhiệm quản lý văn phòng giao dịch và quản lý nhân viên khi Kelley không có ở đó. Carlos, một người Belize chịu trách nhiệm về dịch vụ khách hàng. Katja là một người có tổ chức và tỉ mỉ về công việc của mình đến mức đáng kinh ngạc. Carlos là thiên tài trong lĩnh vực dịch vụ khách hàng, khiến cho mỗi vị khách đều cảm thấy đặc biệt. “Anh ấy có khả năng giúp tất cả các vị khách cảm thấy như thế mình là người đầu tiên được nhìn thấy một con rắn” Kelley nói.
Nhưng vào mùa đông năm ngoái, Katja đã yêu cầu Kelley sa thải Carlos. Bởi vì cô ấy cảm thấy anh ấy đang không hoàn thành công việc của mình. Anh ấy thường xuyên quên thực hiện nhiệm vụ và cẩu thả trong những công việc giấy tờ. Cô ấy rất bực mình và cảm thấy như thể mình đang làm việc vất vả gấp đôi anh ấy. Carlos trước đó cũng đã phàn nàn về Katja. Anh ấy ghét sự chỉ trích của cô ấy và cảm thấy cô ấy quá lạnh lùng với khách hàng.
Kelley thấy rằng cả hai đều đang không thể thấu hiểu tài năng của nhau. Kelley phản hồi với Katja bằng cách yêu cầu cô ấy lùi lại một bước và xem xét tình hình. Carlos không hoàn thành được một phần công việc ghi trong bản mô tả, nhưng anh ấy là một người có giá trị to lớn với khu nghỉ dưỡng. Katja cho rằng bản mô tả công việc của anh ấy cần được thay đổi, để anh ấy có thể đáp ứng sự kỳ vọng.
Kelley đã nói chuyện với cả hai nhân viên của mình, giải thích lý do vì sao mỗi người đóng một vai trò cực kỳ quan trọng với đội ngũ, và đề nghị họ tôn trọng sự đóng góp của người còn lại. Họ là một phần của kế hoạch chia sẻ lợi nhuận, điều đó có nghĩa là một phần trong khoản lương của họ phụ thuộc vào hoạt động kinh doanh.
Kelly đã yêu cầu học tập trung vào mục tiêu chung lớn lao hơn và để lại sự bất đồng sau lưng. Với sự kỳ vọng được thiết lập lại. Carlos và Katja đã tìm ra một con đường để cùng nhau làm việc; bằng cách chấp nhận sự thật rằng mỗi người có những phong cách khác nhau. Nhưng xét cho đến cùng cả hai đều quan tâm và tập trung vào mục tiêu chung – làm cho khu nghỉ dưỡng thành công.
Nguồn Tạp chí HBR 09/6/2010
Tranh luận khi trao đổi công việc là tốt, nhưng chúng ta cũng cần biết điểm dừng và mục đích nhắm đến khi mình tranh luận là gì để không gây căng thẳng cho nhau hay làm chệch hướng cuộc trao đổi
Đơn giản là cần phải thấu hiểu đội ngũ của mình đủ lâu để biết được họ giỏi ở lĩnh vực nào và kèm ở lĩnh vực nào từ đó hài hòa ưu điểm của nhau để đi đến kết quả tốt nhất có thể
Ai cũng mong muốn công việc được xử lý tốt nhất. Vì vậy chúng ta cần tôn trọng quan điểm của nhau và hướng đến cái chung, hơn là chăm chăm vào ý kiến của mình
Hihi hèn chi mới có những câu chuyện về ban giám đốc hay trong các phiên học quốc hội cãi nhau sức đầu mẻ trán. Vì họ đều mong muốn có hướng xử lý tốt nhất cho cái chung
Vai trò của lãnh đạo trở nên quan trọng hơn hết khi đứng giữa sự mẫu thuẫn nội bộ
Cạnh tranh nội bộ để vươn lên là tốt nhưng sẽ trở nên xấu khi mục tiêu cạnh tranh lại không hướng về mục tiêu chung
Việc quản trị các mối quan hệ trong công việc đúng là không đơn giản tí nào
Đi làm mâu thuẫn hay ý kiến trái chiều là điều không thể thiếu nhưng rõ ràng khi mình vì mục tiêu lớn hơn thì bản thân sẽ biết điểm dừng và chia sẻ để cùng nhau phát triển công việc cũng như tổ chức. Ông bà có câu “nước lên, thuyền lên” quả không sai
Những bất đồng nhỏ sẽ dẫn đến một hệ quả rất dài có xu hướng rủi ro cao hơn
Hãy tập trung vào vấn đề và tìm giải pháp thay vì khuếch đại nó lên